Phụng vụ Lời Chúa Tuần XXVI Thường Niên Năm C

Trọng kính Cộng đồng Dân Chúa

Để cùng với Giáo Hội cử hành Mầu nhiệm Chúa Kitô ở Chúa Nhật 28/9/2025 và Tuần XXVI Thường Niên,

trước hết chúng ta hãy suy niệm PVLC với bài chia sẻ của ĐTGM Ngô Quang Kiệt Chúa Nhật  28/9/2025,

sau đó chúng ta theo dõi PVLC được soạn dọn cho cả tuần XXVI Thường niên (cùng Hạnh Thánh nhân trong tuần) 

ở những cái links đính kèm.

LIÊN ĐỚI

I.TẤM BÁNH LỜI CHÚA

- Am 6,1a.4-7

- 1Tm 6,11-16

Lc 16,19-31

II.TẤM BÁNH CHIA SẺ        

Toàn cầu hoá đã giúp đã giúp nhân loại phát triển tình liên đới. Nhân loại trở nên một cộng đồng sinh mệnh. Sự an nguy không còn của riêng ai mà là của tất cả mọi người. Cứu người chính là cứu mình. Vì một thảm hoạ nếu không sớm được ngăn chặn, sẽ mau chóng lan tràn khắp thế giới. Liên đới đang trở thành đức tính không thể thiếu được trong đời sống hiện tại. Nó không chỉ là một việc làm thiện nguyện mà còn là một nhiệm vụ cấp bách của mọi công dân trên hành tinh. Biết sống liên đới, nhân loại đang đi vào con đường Phúc Âm.

Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu đã nhiều lần nhắc đến tình liên đới. Phải liên đới vì mọi người đều là anh em với nhau. Phải liên đới vì đó là điều kiện vào Nước Trời.

Bài Phúc Âm hôm nay cho ta thấy điều đó. Có lẽ khi đọc bài dụ ngôn này, có nhiều người bất mãn tự hỏi: Ông nhà giàu đâu có tội gì mà phải xuống hoả ngục. Ong không gian tham, trộm cắp, bóc lột. Tiền của do công sức mồ hôi nước mắt ông làm ra, ông có quyền ăn xài chứ? Giàu có đâu phải là tội?

Vâng, giàu có đâu phải là một tội. Tuần trước Chúa Giêsu đã cho ta thấy giá trị tích cực của tiền bạc khi dạy ta hãy dùng tiền của mua lấy bạn hữu để họ đưa ta vào cuộc sống vĩnh cửu. Tiền bạc, nếu biết sử dụng, sẽ có giá trị tích cực. Nhưng nếu không biết sử dụng, sẽ trở thành nguy cơ.

   Nguy cơ thứ nhất là: tiền bạc có thể mê hoặc tâm hồn. Khi đó tiền bạc sẽ trở thành sợi dây trói buộc. Tâm hồn mê tiền bạc giống như con chim bị cột, không cất cánh bay cao, bay xa được. Đó là trường hợp chàng thanh niên đạo đức trong Phúc Âm. Anh đến hỏi Chúa Giêsu làm thế nào để được sống đời đời. Anh muốn vươn lên, muốn tiến bộ trên đường đức hạnh. Nhưng tiền bạc đã ngăn cản bước tiến của anh. Chúa Giêsu cất tiếng gọi anh. Nhưng tiền bạc đã trói buộc bước chân. Và anh bỏ cuộc quay về. Đành cam chịu với nếp sống tầm thường xưa cũ.

   Nguy cơ thứ hai là: tiền bạc dễ làm cho trái tim thành xơ cứng, chai đá. Người có nhiều tiền bạc dễ rơi vào tình trạng tự mãn. Tự mãn với những gì mình có, người giàu sẽ không cần tới ai khác và vì thế sẽ không chú ý đến những người chung quanh. Đó là trường hợp ông nhà giàu trong bài Phúc Âm hôm nay. Ông có nhà cao cửa rộng, mặc toàn gấm vóc lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình. Chỉ mải mê hưởng thụ, ông không có thì giờ nghĩ đến người khác. Lazarô nằm thoi thóp bên cửa nhà mà ông không nhìn thấy. Lazarô có rên rỉ vì đau đớn, đói khát ông cũng không nghe thấy. Tự mãn đã khiến trái tim ông khép chặt lại, biến ông thành vô cảm trước những đau khổ của tha nhân. Những mẩu bánh dư thừa, ông đâu có tiếc gì. Thế nhưng ông chẳng có thời giờ nghĩ đến Lazarô. Và người ta vất những mẩu bánh dư thừa vào thùng rác trong khi Lazarô mơ ước được những mẩu bánh dư ăn cho đỡ đói. Tự mãn đã biến ông nhà giàu thành ích kỷ, thiếu tình liên đới.

   Nguy cơ lớn nhất mà tiền bạc có thể dẫn tới: đó là làm cho ta mất hạnh phúc đời đời. Hạnh phúc trên Nước Trời là một cuộc sống hiệp tthông trong tình yêu của Chúa Ba Ngôi. Tình yêu của Chúa Ba Ngôi là một tình yêu dâng hiến trọn vẹn. Cho đi tất cả để nhận lãnh được tất cả. Những người ích kỷ không biết cho đi, không biết chia sẻ, không thể tham dự vào sự sống hiệp thông này. Vì thế, người ích kỷ là người tự chọn con đường xuống hoả ngục. Kẻ khép cửa lòng trước nỗi khốn cùng của tha nhân, là người tự đào huyệt chôn mình. Người sống thiếu tình liên đới là người tự trục xuất mình ra khỏi Nước Trời.

   Bây giờ thì chúng ta hiểu tại sao ông nhà giàu lại bị đày đoạ trong hoả ngục. Ông nhà giàu không có tội gì. Ông chỉ có tội thiếu sót: thiếu sót tình liên đới, thiếu sót sự chia sẻ. Trước đây ông đóng kín cửa để tự ngăn mình với Lazarô. Nay cánh cửa đó biến thành vực sâu thăm thẳm chia cắt hai người. Trước kia ông chỉ cần xoay nắm mở cửa là gặp được Lazarô. Nay ông không tài nào vượt qua được vực thẳm ngăn cách. Trước kia ông nghĩ sẽ không bao giờ cần tới Lazarô. Nay ông biết mình cần Lazarô cho mình một giọt nước thì đã trễ. Tình liên đới nếu không tạo lập ở thế gian, khi chết rồi sẽ không còn cơ hội nữa.

   Qua dụ ngôn này, Chúa muốn dạy ta biết: Ta sống trong cuộc đời không đơn lẻ, nhưng sống với người khác. Người ta không phải là những đường thẳng song song không bao giờ gặp nhau. Trái lại vận mệnh chúng ta đan xen vào nhau. Vì thế trách nhiệm liên đới là không thể thiếu được. Do đó cần phải quan tâm đến những người chung quanh mình. Sự quan tâm này không phải tự nhiên có được, nhưng phải tập luyện hằng ngày. Phải rèn luyện một trái tim nhạy bén biết cảm thương những cảnh ngộ bất hạnh. Phải rèn luyện một trái tim quảng đại sẵn sàng chia sẻ với những anh em thiếu thốn.

   Lạy Chúa, xin mở mắt con để con nhìn thấy Chúa trong những anh em sống chung quanh con. Xin mở tai con để con nghe được tiếng họ đang than van đau khổ. Xin mở trái tim con để con biết chia sẻ với mọi người những niềm vui, nỗi buồn của họ.  

III.TẤM BÁNH HOÁ NHIỀU

1. Tôi có quan tâm đến những người sống chung quanh tôi, đặc biệt những người nghèo khổ không?

2. Đời sống tôi cần đến người khác cả về phương diện tự nhiên lẫn phương diện siêu nhiên. Tôi có ý thức điều đó không?

3. Một đời sống quá đầy đủ có thể là nguy cơ cho đời sống thiêng liêng. Tôi làm cách nào để tránh rơi vào nguy cơ này?

4. Tại sao ông nhà giàu phải vào hỏa ngục?

Tuần XXVI Thường Niên Năm C

(xin bấm vào hàng chữ trên đây để theo dõi các bài chia sẻ PVLC và hạnh thánh trong tuần, nếu cần) 

Chúa Nhật

Kiếp sống trần gian của người được ở trong lòng Abraham

https://youtu.be/fvHTmdyeTfQ

Tiếng vọng từ đáy vực bất khả vượt qua! 

https://youtube.com/live/AVjK42BBEkw

Thánh Tử Đạo Wenceslas người Bohemia và Lorenzo người Phi Luật Tân (28/9 - Chúa Nhật)  

https://youtu.be/NZo8yt0qgh4  

Trong Tuần

LeTongThanMicae.Gabien.Raphien.mp3

BaTongLanhThan.mp3 (29/9 - Thứ Hai)  

https://youtu.be/WMVEaU9yK6w 

TN.XXVIL-3.mp3

 Thánh Giêrônimô Giáo Phụ về Thánh Kinh (30/9 - Thứ Ba) 

https://youtu.be/FnuJ1wruvcE

TN.XXVIL-4.mp3

 Thánh Thérèse Hài đồng Giêsu 1873 - 1897 (1/10 - Thứ Tư) 

https://youtu.be/lt-W1qFOKi8

TN.XXVIL-5.mp3

Thiên Thần Bản Mệnh / Hộ Thủ (2/10 - Thứ Năm) 

https://youtu.be/cM_zKLp-FB8 

Thu.6.XXVI.TN.mp3 

TN.XXVIL-7.mp3

 Thánh Phanxicô Assisi  1181 - 1226  (4/10 - Thứ Bảy) 

https://youtu.be/gT7AnMqb9aY  

ThanhPhaxicoAssisi.mp3 / ThanhPhanxico-HuynhDoanHenMon.mp3 / ThanhPhanxico-DamMeTinMung.mp3 

https://youtu.be/nYxDfSbz2rE

0

SUY NIỆM THÁNH GIÁ

Phụng Vụ Lời Chúa của Chúa Nhật XXVI Thường Niên Năm C hôm nay cho chúng ta thấy hai lối sống: một lối sống theo đường rộng và một lối sống vào qua cửa hẹp (xem Mathêu 7:13-14). Nếu Bài Đọc một chất chứa lối sống theo đường rộng đưa đến hư vong thế nào thì Bài Đọc hai nhấn mạnh đến một lối sống vào cửa hẹp như vậy. 

Đúng thế, về lối sống theo đường rộng dẫn đến diệt vong đã được Thiên Chúa cảnh báo trong Sách Tiên Tri Amos ở Bài Đọc Một thế này "Khốn cho các ngươi là những kẻ phú quý ở Sion, và tự kiêu trên núi Samaria. Các ngươi đã nằm ngủ trên giường ngà, mê đắm trên ghế dài: ăn chiên con trong đoàn và bê béo trong đàn; và ca hát theo tiếng đàn cầm thụ; người ta nghĩ mình như Ðavit, có những nhạc khí, dùng chén lớn uống rượu, lấy dầu hảo hạng xức lên mình, và chẳng thương hại gì đến nỗi băn khoăn của Giuse; vì thế, giờ đây họ phải lưu đày và đi đầu các kẻ lưu đày; những buổi yến tiệc của các kẻ buông tuồng sẽ không còn nữa". 

Điển hình cho lối sống theo đường rộng dẫn đến diệt vong này là nhân vật hoan hưởng trong Bài Phúc Âm được Chúa Giêsu nêu lên như dụ ngôn để khuyên dạy "những người biệt phái rằng: 'Có một nhà phú hộ kia vận toàn gấm vóc, lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình'". Thế nhưng, nhân vật phú hộ may mắn này bề ngoài sống hoan hưởng đó, nhưng thật ra đang sống trong chết chóc: "Ai không yêu thương thì ở trong sự chết" (1Gioan 3:14). Đúng thế, hai dấu hiệu chính yếu cho thấy tình trạng chết chóc ở nơi một thân xác con người, đó là cứng đơ bất động và lạnh cứng. Con người không yêu thương chính là con người đông lạnh cứng đơ, không còn cảm thấy tha nhân, không biết cảm thương nhau nữa. 

Người phú hộ ở dụ ngôn của Bài Phúc Âm hôm nay không sống trong chết chóc là gì, với một tấm lòng đông lạnh được tỏ ra bằng một thái độ cứng đơ trước "một người hành khất tên là Ladarô, nằm bên cổng nhà ông đó, mình đầy ghẻ chốc, ước được những mụn bánh từ bàn ăn rớt xuống để ăn cho đỡ đói, nhưng không ai thèm cho". Người phú hộ ăn mặc sang trọng và ăn uống thịnh soạn hằng ngày ấy không phải là không trông thấy một con người khốn khổ đang "nằm bên cổng nhà ông". Tuy ông ta không đánh đuổi con người hành khất khốn nạn này đi, nhưng ông vẫn không tránh khỏi thân phận bị liệt vào thành phần dê trong cuộc chung thẩm: 

"Vì xưa Ta đói mà các ngươi không cho Ta ăn, Ta khát mà các ngươi không cho Ta uống,Ta là khách lạ mà các ngươi không tiếp rước, Ta mình trần mà các ngươi không cho mặc, Ta đau yếu và ở tù mà các ngươi đã không thăm viếng" (Mathêu 25:42-43). Nghĩa là chỉ cần "không" làm là đủ hư đi đời đời rồi: nghĩa là "không" giúp đáp tha nhân khi mình có điều kiện và biết được. Đó là lý do trong phần thống hối đầu lễ, Kitô hữu Công giáo còn cần phải ăn năn thống hối cả "những điều thiếu sót" - bỏ qua "không" làm, nhất là cố ý nữa, mới trọn vẹn và thật lòng. 

Nếu thân phận của thành phần dê "không" bác ái yêu thương này là "sẽ phải vào cực hình đời đời" (Mathêu 25:46), thì nhân vật phú hộ trong bài Phúc Âm hôm nay cũng thế thôi: "nhà phú hộ kia cũng chết và được đem chôn. Trong hoả ngục, phải chịu cực hình". Trái lại, "còn kẻ lành thì được vào sự sống đời đời" (Mathêu 25:48). "Kẻ lành" đây tất nhiên là thành phần chiên, thành phần sống bác ái yêu thương. Nếu thành phần dê trong bài Phúc Âm hôm nay là nhân vật phú hộ, thì thành phần chiên được cứu độ trong cùng bài Phúc Âm phải là Lazarô khốn cùng: "Người hành khất đó chết và được các Thiên Thần đem lên nơi lòng Abraham". 

Thế nhưng, bài Phúc Âm hôm nay đâu thấy việc chủ động bác ái yêu thương giúp đáp của Lazarô đối với tha nhân khốn khổ tí nào!?! Tuy nhiên, nếu để ý chúng ta sẽ thấy trước hết là Lazarô đã phải vào cửa hẹp, nghĩa là đã sống đức tin tuân phục trong thân phận vô cùng khốn nạn và bất hạnh của mình ở trên trần gian này, đúng như những lời của Thánh Phaolô khuyên nhủ người môn đệ Timôthêu của mình ở Bài Đọc 2 hôm nay: "Hỡi người của Thiên Chúa, hãy theo đuổi đức công chính, lòng đạo hạnh, đức tin, đức ái, đức nhẫn nại, đức hiền lành. Con hãy chiến đấu trong cuộc chiến đấu chính nghĩa của đức tin. Hãy cố đoạt lấy sự sống đời đời mà con đã được kêu gọi tới và cũng vì đó, con đã mạnh dạn tuyên xưng đức tin trước mặt nhiều nhân chứng". 

Nhân vật khốn cùng Lazarô đã không sống đúng như lời Thánh Phaolô khuyên môn đệ Timôthêu trong Bài Đọc 2 hôm nay thì chưa chắc đã "được các Thiên Thần đem lên nơi lòng Abraham", ám chỉ Lazarô quả thật đã sống đức tin như tổ phụ "Abraham là cha của tất cả các kẻ tin" (Roma 4:16). Chính vì sống đức tin mà Lazarô đã "theo đuổi đức công chính, lòng đạo hạnh, đức tin, đức ái, đức nhẫn nại, đức hiền lành", ở chỗ sẵn lòng chấp nhận thân phận bất hạnh của mình trước thân phận của người phú hộ, nhất là không hề oán hơn người phú hộ khi bị hất hủi bỏ rơi quên lãng, nghĩa là cũng tỏ ra yêu thương trọng kính kẻ khinh thường mình như thường. Lazarô quả thật đã "chiến đấu trong cuộc chiến đấu chính nghĩa của đức tin", bất chấp "suốt đời ... Ladarô gặp toàn sự khốn khổ", nhờ đó Lazarô đã "đoạt lấy sự sống đời đời": "bây giờ Ladarô được an ủi ở chốn này". 

Thật vậy, chính đức tin của Lazarô và nơi Lazarô đã cứu Lazarô, chứ không phải bất cứ một tác nhân ngoại tại nào khác, thậm chí những tác nhân ngoại tại ấy, như nhân vật phú hộ ăn mặc sang trọng và yến tiệc linh đình hằng ngày, còn làm cớ cho Lazarô vấp phạm nữa là đằng khác. Bởi thế, Abraham đã đáp lại lời yêu cầu của nhân vật phú hộ hư đi còn biết nghĩ đến phần rỗi đời đời của thân nhân ruột thịt còn sống trên đời, một cách dứt khoát rằng: "Nếu chúng không chịu nghe Môsê và các tiên tri, thì cho dù kẻ chết sống lại đi nữa, chúng cũng chẳng chịu nghe đâu". 

Phụng Vụ Lời Chúa cho Chúa Nhật XXVI Thường Niên Năm C hôm nay chẳng những cho chúng ta thấy hai lối sống phản nghịch nhau: một lối sống diệt vong và một lối sống cứu độ, nơi hai nhân vật tiêu biểu trong dụ ngôn của Bài Phúc Âm, mà còn kêu gọi chúng ta, trong những lúc gian nan khốn khó, bất hạnh cùng khổ, hãy tin tưởng vào Thiên Chúa hơn bao giờ hết và hơn ai hết. Bởi vì, như Bài Đáp Ca hôm nay đã chứng thực cho thấy rằng: 

1) Chúa là Ðấng trả lại quyền lợi cho người bị ức, và ban cho những người đói được cơm ăn. Thiên Chúa cứu gỡ những người tù tội.

2) Thiên Chúa mở mắt những kẻ đui mù; Thiên Chúa giải thoát những kẻ bị khòm lưng khuất phục; Thiên Chúa yêu quý các bậc hiền nhân; Thiên Chúa che chở những khách kiều cư.

3) Thiên Chúa nâng đỡ những người mồ côi quả phụ, và làm rối loạn đường nẻo đứa ác nhân. Thiên Chúa sẽ làm vua tới muôn đời, Sion hỡi, Thiên Chúa của ngươi sẽ làm vua tự đời này sang đời khác.